NỤ HÔN ĐẦU ĐỜI.
Nhón chân, em nhón
thật cao
Vẫn chưa với tới,
ngọt ngào nụ hôn
Chọn chi lúc sáng trăng… tròn
Để em mắt nhắm hãy còn… sáng trưng
Nhịp tim đập rộn
quá chừng
Anh khom xuống…
thế…, tưng bừng có nghe?
Á Nghi, 050577.
EM À! EM CÓ THƯƠNG
THEO?
Đưa thư tình,
ngượng trân trân
Em không giấu nét
hân hoan, mỉm cười.
*
Anh về thương… hết
mọi người
Thương cô em gái
một trời chanh chua,
Thương thằng bạn,
anh từng thua,
Thương tàu chuối
rách te tua, uột èo,
Thương luôn cái
giếng tẻo teo,
Bên cây bông giấy
héo queo, ngoằn ngoèo,
Lấn dàn mướp Mẹ,
vòng vèo,
Leo hàng bông Bụt*
lèo tèo, cheo leo,
Nghe tiếng inh ỏi
gà, heo
Thương anh mặt
bủng, mày beo, khổ, nghèo.
*
Em à! Em có thương
theo?
Á Nghi, 250713.
EM BỆNH.
Em làm chi cứ thơ…
thơ?
Cơm canh quên nấu,
khờ khờ dại điên.
Em làm chi viết
liền liền?
Đang nghe anh nói,
tự nhiên như… thiền.
Nhìn em chẳng một
chút duyên
Đang vui sao bỗng
ưu phiền, mộng mơ?
Em làm chi cứ vật
vờ?
Đi chơi chẳng chịu,
vu vơ viết hoài?
Đi không?
Hay muốn thị oai?
-Anh ơi!
Em bệnh!
Hôm nay thơ hành!
Á Nghi, 290713.
KHÔNG NÓI, NGƯỜI TA NGẮM HOA!
Ngắm hoa, em thích
dạo vườn
“Hoa nào cũng đẹp!”
Mắt tròn lời khen.
Em à em!
Thôi à nghen!
Hương Hoa Em, mới
lấn chen hoa trời!
Tình yêu, anh vừa
ngỏ lời?
Trả lời đi chứ?
Em ơi?
Em à?
Á Nghi, 250713.
BA ĐỜI PHƯỚC MỚI
ĐƯỢC EM
Nhớ lưng, sợi tóc
em dài
Nên râu anh dưỡng,
so tài thử xem
Soi gương, đôi mắt
rối rem:
Sao trông già quá! Hơn em nửa… trời!
Coi chừng mất phước
ba đời
Nghĩ thời đâm
hoảng, anh thời cạo râu.
Á Nghi, 250713.
THẢ THƠ.
Thả thơ theo lục
bát người
Vui ơi chi lạ! Nụ
cười tình yêu
Thả thơ trên núi
xuống đèo
Một câu, mười ý, em
theo suốt ngày.
Thả thơ theo ngũ
ngôn hay
Mặn mà chưa đủ
trường chay hổm rày
Ý trau, tứ chuốt em
bày
Thơ lay, chữ gọi
hai tay vui cùng.
Thả thơ xuống Biển
Tình chung
Ung dung theo tiếng
côn trùng nỉ non
Thả thơ câu được,
câu còn
Hiểu sao người
trước ví von: cơn ghiền!
Á Nghi,
250713.
THẬT THÀ.
Thơ tình phải ngọt
mới hay
Có đâu chua, chát,
đắng cay đem bày?
Anh ơi à!
Chớ chau mày!
Anh mà giận dữ họ
hay biết liền!
Cũng đừng nộ khí
xung thiên
Kẻo không có một
“phóng viên” biết kìa!
Thật thà vốn tính
em mà!
Á Nghi,
290713.
TÍN ĐỒ THƠ.
Cưới anh chưa phải
vào tù
Yêu thơ mới chính
là tu chẳng đành.
*
Nửa đêm thơ cũng nỡ
hành
Trời mưa mặc nước,
thơ giành ưu tiên
Nắng lên thơ cũng
làm phiền
Tuyết rơi? Thơ
nhõng nhẽo, điên cái đầu!
Rừng sâu thức ngủ,
thơ hầu
Hồ, sông, núi, biển
đi đâu cũng nàng
Nàng Thơ đã buộc
còn ràng
Cửa tù êm ái, đầu
hàng rồi anh!
*
Nàng Thơ nắm hết
quyền hành
Tù nhân vốn dĩ
thuần thành, kính Thơ.
Á Nghi, 290713.
NGƯỜI THƠ VÀ NGƯỜI
KHÔNG THƠ.
Người Ta khang
khác, bất thường
Nên em cũng thế!
Bình thường làm chi?
Vùi đầu trong những
trang thi
Nàng thơ ngon ngọt,
dại gì nhớ anh!
Á Nghi, 250713.
XIN EM HAI CHỮ NHU
MÌ.
Lồng bàn đậy cá,
cơm, canh
Nhưng không đậy nỗi
hờn anh, cho giùm
Nên thơ cứ hét om
sòm,
Cho em nhẫn nhịn,
bới cơm hầu chàng.
Á Nghi, 250713.
LỒ LỘ DUYÊN NGẦM?
Càng già em càng
trẻ ra
Hành tôi không thể
nhẩn nha, lơ là
Người Ta… đẹp quá
kia mà
Cái duyên chẳng…
lặn, dẫu là của anh.
Hình cười? Tôi cấm:
lạnh tanh!
Mỗi hoa một Bướm
đậu cành! Đủ xinh!
Á Nghi, 250713.
PHIỀN NÃO.
Buồn chi tịnh tọa,
vô hồn?
Sầu chi núi chất
giỗi hờn héo khô?
Tụng kinh âm phát:
Nam Mô
Cớ sao vọng tưởng,
tín đồ Tình Yêu?
Á Nghi, 250713.
CÁM ƠN EM ĐÃ CHỌN
ANH.
Em hiền tựa Má ngày
xưa
Anh thương, không
biết sao vừa như Ba?
“Nhìn bếp, biết nết
đàn bà”*
Nhìn nhà chột dạ:
bao là chăm nom!
Thôi thì hai tiếng Cám
Ơn!
Á Nghi, 250713.
*Tục ngữ.
THI ƠN CẦU …BÁO*
Tặng
Như Nguyệt.
Va ly nặng, áo sút
khuy
Nhìn Đông, Nam, Bắc
thấy nguy lắm rồi
Eo ơi mắc cỡ quá
trời!
Mắc chi tiếp cứu là Người, hỡi Ông?
-Này này! Cô bé
chưa… chồng
Tay anh chưa nhẫn,
đừng trông anh… già
Cô còn bé lắm đấy
nha
Chồng… chưa, kinh
nghiệm “ông” bà đâu ra?
Cám ơn?
Đừng thế!
Hay là…
Hai ta cùng… trả
ơn: già, nhẫn đôi?
Á Nghi.
Canada, 290713.
*”Thi ơn bất cầu
báo”: làm ơn cho ai không cần ngưòi báo ơn lại.
MƯA HẠ.
Khi chiều mưa giọt
nhớ thương
Đêm nay mưa nặng
hạt tương tư người
Nỗi hờn chẳng chịu
rong chơi
Để em quanh quẩn
nhìn trời, buồn ơi!
-Tương tư: mắt… lệ,
môi . . . cười?
Hoá ra tình đã ngọt
bùi thế kia?
Á Nghi (và Chàng) 300777.
CÒN EM.
Còn em nũng nịu hôm
nay
Không êm tai, cũng
đã may lắm rồi
Mai kia không thấy
em, rồi
Lại buồn rũ rượi, ỉ
ôi nhớ người.
Á Nghi, 250713.
GAI HỒNG
Viết cho Hằng.
Dằm hồng xóc, chẳng
chịu đi
Để em rên rỉ li bì,
thở than.
Thương em ngộ nạn
lan tràn:
Dằm anh bay bướm,
thế gian lắm “hồng”
Nên dằm hư hỏng lập
công
Buồn lòng da dẻ
biếu không chỗ nằm.
Ghé thăm, véo má,
bẹo cằm,
Nằm yên nhức nhối,
bao năm chưa rời!
Á Nghi, 250713.
TRĂNG ƠI!
Đi đâu trăng cũng
đi theo
Dẫu trăng chỉ bé
tẻo teo, nhẹ hều
Tỏa vàng soi cánh
bìm leo
Soi thân hai đứa
vòng vèo rong chơi.
Á Nghi, 250713.
ÁO TRẮNG TRƯỜNG TAN.
Anh tung nước, uớt tóc em
Rồi anh ngồi vẽ đã thèm bức tranh
Em chê: -Vẽ áo mỏng tanh!
Dễ thương? Những giọt nước xinh vương đầu!
Chiều* em, hoa dại quơ vào
Áo Cô Nhõng Nhẽo chỗ nào cũng… hoa
Vị… nhân sinh*, chả mấy mà:
Vải đau, nét cọ… chói lòa bờ ao!
Bạn học đi ngang qua cầu
Dừng chân, ngắm nghía: -Áo sao lắm màu?
Á Nghi, 4.9.2008.
----
No comments:
Post a Comment